Trong núi còn có địa bảo linh căn, cũng như vừa tỉnh giấc vào lúc này, cành lá bay múa, hấp thu hà quang đại đạo trong trời đất.
Cảnh tượng này náo nhiệt vô cùng, Trương chân nhân vừa đi vừa ngắm, bất tri bất giác đã ra khỏi Càn Dương Sơn.
“Trương chân nhân đây là muốn đi đâu?”
Trương chân nhân nhìn lại, chỉ thấy Trần Đường không biết từ lúc nào đã đến trước mặt y, ngồi trên đám mây, dường như biết y sẽ rời đi, nên đã ở đó chờ sẵn.